Nguyễn Bá Hòa
Uống hoài không cạn xưa xăm
Khát yêu chẻ bớt nụ rằm cơi đêm
Trăng ngày cũ rớt bên thềm
Nhấp môi khép tiếng chén mềm nhịn thương
Trở tay lật gió lùa sương
Trả trăng đơn chiếc về phương ngọc ngà
Thơ bạt xứ khúc rong ca
Lạc vần lảng phách hay là… mộng du
Uống cho quên những xa mù
Đáy tình còn đọng chút thu rỉ vàng
Đáy mùa mót lại dung nhan
Quặn lòng quắn lưỡi ứa tràn men cay
Ngày chưa tới cuộc tình say
Trông khuya hố mắt khóe mày người đi
Dặn lòng riết róng mà chi
Nhạt trời phai đất dễ khi nguyên lành
Uống đi! Nhụy mật đó anh!
Cụng đi! Vỡ cái chén sành chẳng sao!
N.B.H